Đi Du Học – Khổ hay Sướng?
Đi du học không hề Sướng, nhất là trong 5 – 7 năm đầu kể từ ngày đầu tiên đặt chân đến một đất nước hoàn toàn xa lạ…
… Sướng sao được khi ta phải đi đến một nơi thật xa xôi với khoảng cách địa lý được tính bằng đơn vị nghìn hay chục nghìn dặm bay. Một nơi mà ở nơi đó chỉ có một mình ta lầm lũi tự đi trên một con đường đầy chông gai vất vả; một nơi mà nỗi nhớ nhà da diết luôn trong tâm trí ta từng phút, từng giây; một nơi mà nước mắt chỉ chực chờ cơ hội trào ra mỗi lần nghe giọng nói thân thương của bố mẹ qua điện thoại mỗi đêm về…
… Sướng sao được khi ta giật mình biết được sự thật cuộc sống của du học sinh không chỉ là màu hồng. Ta “vỡ mộng” rằng chẳng dễ dàng gì để hoà nhập với văn hoá bản địa; ta tự ti sao tiếng anh của mình kém quá – thầy cô đang giảng gì mà sao mình nghe chẳng hiểu gì cả; ta nhận ra rằng mình không quá giỏi như bản thân mình luôn tự nghĩ…
…Sướng sao được khi ta luôn phải tiết kiệm từng đồng, từng cent để có thể tồn tại ở một trong những thành phố có mức sinh hoạt phí đắt đỏ thuộc hàng đầu thế giới. Ta lùng sục tìm chỗ bán thực phẩm rẻ nhất, ta lụi cụi hâm đi hâm lại một món ăn trong cả tuần, và ta chỉ mong chờ giờ chiều đến sơm sớm để mua được hộp đồ ăn take-away giảm nửa giá cho bữa trưa muộn…
… Sướng sao được khi ta phải tự học và tự làm mọi thứ. Từ cái lần đầu tiên lúng ta lúng túng vào bếp, tự đặt báo thức dậy đi học sớm đến tự giặt đồ, tự dọn toilet, tự sống ngăn nắp – những việc mà ta chưa bao giờ hoặc hiếm khi phải đụng đến ngón tay khi còn ở nhà, với ba, với mẹ. Đơn giản bởi vì “Con chỉ cần lo học thật giỏi thôi, những việc còn lại không cần phải lo”…
… Sướng sao được khi ta phải luôn tìm cách giữ mình trước những cám dỗ xung quanh ta; từ cờ bạc, rượu chè, tiệc tùng liên tục đến những trận games online đầy mê lực thâu đêm suốt sáng.
… Sướng sao được khi ta phải quên đi việc có một căn phòng riêng thoải mái, ấm cúng luôn chờ ta về như khi còn ở nhà. Mà ta phải đối mặt với hiện thực là ta phải share phòng ở ghép với hai, ba hoặc nhiều người hơn thế trong một phòng. Ta phải chấp nhận việc mỗi sáng năm, sáu người thay phiên nhau sử dụng toilet trước khi đi học, đi làm. Và đã tự bao giờ, ta đã quen với việc lâu lâu gõ cửa xin bạn nào đang ở trong đó đi nhanh nhanh dùm, bởi vì… ta không nhịn nổi nữa rồi…
… Sướng sao được khi ta chỉ bắt đầu lê bước trở về nhà từ chỗ làm thêm khi đồng hồ điểm 11 giờ khuya, khi trời mùa đông Sydney lạnh tê tái, lạnh buốt, lạnh thở ra từng cơn khói trắng. Tay ta đau buốt, nứt nẻ sau khi bị ngâm nước rửa chén hàng giờ; chân ta rã rời, đau nhói sau khi đứng liên tục hàng tiếng… Ta ngước nhìn trời, nhìn sao trong màn đêm tối mịt và hơn một lần tự hỏi bản thân “Quyết định đi du học có đúng không? Con đường này mình phải đi đến bao giờ mới đến đích đây? Mình thật sự mệt mỏi quá rồi…”
… Không mệt mỏi sao được khi ta đã phải gửi hàng trăm đơn xin việc đến những công việc đúng chuyên ngành mình đã học; để rồi phải chờ đợi từ ngày này, đến tháng khác cho một cuộc gọi hẹn phỏng vấn. Nhưng rồi cũng có thấy gì đâu… mà chỉ có mình ta cảm thấy vô vọng đến cùng cực với niềm tin vào cuộc sống chỉ còn là một con số 0 tròn trĩnh.
Ta cảm thấy mình vô dụng đến như vậy sao? Bao nhiêu năm trời đèn sách với số tiền đầu tư tiền tỷ, bao nhiêu năm khổ cực rửa chén, chạy bàn, bây giờ tốt nghiệp rồi mà vẫn không kiếm nổi được một công việc ra hồn sao? Vậy ta chịu cực, chịu vất vả bao nhiêu năm qua là vì cái gì? Vì CÁI GÌ?…
…Du học mà, Sướng… sao được…
…Vậy phải chăng đi Du Học là khổ?
Đi du học không hề Khổ, nhất là sau 5 – 7 năm đầu kể từ ngày đầu tiên đặt chân đến một đất nước hoàn toàn xa lạ…
… Khổ sao được khi ta được đi và trải nghiệm một nơi được mệnh danh là một trong những quốc gia đáng sống nhất trên thế giới; một nơi mà hàng triệu bạn bè đồng trang lứa với ta luôn mơ ước được một lần đặt chân đến; một nơi mà cho ta hiểu tình yêu và sự hi sinh của bố mẹ dành cho mình lớn đến nhường nào…
… Khổ sao được khi ta có được cơ hội tuyệt vời để hiểu ra rằng là vốn dĩ chẳng có gì dễ dàng và màu hồng trong cuộc sống này cả. Mọi thứ đều cần phải có sự nỗ lực hết mình; phải được đánh đổi bằng mồ hôi, nước mắt; phải trải qua bao đắng cay, khổ nhục thì mới mong có ngày thành công. Và du học cũng thế…
… Khổ sao được khi ta học được cách sống tiết kiệm để có thể tồn tại trong bất cứ hoàn cảnh nào của cuộc đời trong tương lai; dù no đủ hay nghèo đói, dù ở đỉnh cao danh vọng hay tận cùng đáy của xã hội, ta cũng sẽ thích ứng được, bởi vì ta hiện đang trải qua những ngày tháng gian khó nhất của đời ta…
… Khổ sao được vì chỉ cần tự mày mò và tự làm mọi thứ vài năm nữa thôi, ta sẽ học được những kỹ năng cực kỳ hữu ích cho cuộc đời ta. Ta sẽ tự lo được cho bản thân, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào trong cuộc sống, dù có ba, có mẹ, có gia đình ở bên cạnh hay không. Để rồi một ngày nào đó, ta có thể tự hào khoe với mẹ rằng “Mẹ ơi, dạo này con nấu ăn lên tay lắm mẹ ạ”…
… Khổ sao được khi ta học được cách kiểm soát bản thân trước những cám dỗ của cuộc đời. Biết tự tiết chế mọi thứ vừa phải, chỉ vui chơi có giới hạn và hiểu rằng không gì quan trọng hơn việc phải học thật tốt nếu muốn có được tương lai tốt đẹp hơn…
… Khổ sao được khi ta may mắn được quen biết thêm những người bạn mới; những người có cùng chí hướng, những người dám mơ lớn, những người khao khát thành công hơn cả bản thân ta. Để rồi những người bạn này sẽ cùng ta chung tay biến những giấc mơ, ý tưởng khởi nghiệp tưởng chừng như hoang đường nhất thành hiện thực…
… Khổ sao được khi ta đang tự xây dựng tương lai của bản thân bằng chính hai đôi bàn tay và khối óc của ta?! Khổ sao được khi ta có cơ hội được thử thách bản thân, được tôi luyện, được trui rèn để trở nên hoàn thiện hơn?! Khổ sao được khi những khó khăn vất vả, những đắng cay cuộc đời ta đang trải qua hằng ngày không hề làm ta chùn bước. Mà nó chỉ làm ta mạnh mẽ hơn, vững vàng hơn để đi tiếp và viết tiếp câu chuyện Thành Công của đời ta?!
…Du học mà, Khổ… sao được…
Khổ hay Sướng khi đi du học là một chủ đề muôn thưở – có thể khổ với người này, nhưng lại là sướng với kẻ khác…
Khổ hay Sướng hoàn toàn nằm trong suy nghĩ của mỗi người chúng ta. Nếu ta nghĩ những khó khăn, vất vả ta gặp phải khi đi du học là Khổ thì đi du học thật sự khổ quá đi. Còn nếu ta nghĩ những đắng cay ta gặp phải khi đi du học sẽ giúp ta tôi luyện bản thân, giúp ta “vượt sướng học giỏi”, giúp ta trưởng thành để thành công hơn trong tương lai thì đi du học lại Sướng biết bao nhiêu – nhất là khi hàng triệu bạn đồng trang lứa khác quanh ta muốn mà không được.
Vì thế, cách suy nghĩ và thái độ sống tích cực là điều không thể thiếu để đạt được thành công khi đi du học. Bởi vì nó sẽ giúp ta nhìn nhận mọi vấn đề theo góc nhìn tích cực hơn – từ đó biến vấn đề từ rất nghiêm trọng xuống còn hơi nghiêm trọng, từ rất hóc búa xuống còn hơi hóc búa, từ lớn hóa nhỏ, từ nhỏ hóa không.
Nếu ta có suy nghĩ và thái độ sống tích cực thì dù ta có gặp bao nhiêu giông bão cuộc đời, bao nhiêu khó khăn vất vả khi đi du học, thì ta sẽ luôn tự nói với bản thân rằng:
“Nếu Cơ Hội không tự tìm đến với ta, ta sẽ tự tạo ra Cơ Hội”
“Nếu Chông Gai không tự biến mất đi, ta sẽ đạp lên Chông Gai mà tiến tới”
“Nếu Cuộc Đời không cho ta thứ ta muốn có, ta sẽ cho Cuộc Đời thấy ta có thể làm được gì!”
“Ta chắc chắn sẽ Tồn Tại, chắc chắn sẽ Trưởng Thành, và ta chắc chắn sẽ THÀNH CÔNG!!!”
Long Phan
_________________________________________________________________________
Long Phan’s Blog – “Du học đâu chỉ có màu hồng”
Disclaimer:
Những bài viết trên blog đều dựa trên những kinh nghiệm đi du học thực tế tại Úc của cá nhân tác giả trước khi được định cư. Do luật di trú mỗi nước mỗi khác, nên quý bạn đọc muốn đi du học tại các nước khác Úc nên tham khảo thêm các nguồn thông tin khác để có định hướng du học đúng đắn nhất.
Các ý kiến phản hồi về bài viết xin gửi về:
Facebook: http://www.facebook.com/long.phan.au
Email: [email protected]
“The only limits to the possibilities in your life tomorrow are the buts you use today.”– Les Brown